Dòng Sông Quê Nội
Từ dãy Trường Sơn sông bắt nguồn
Kết thành tĩnh mạch lững lờ tuôn
Nước trong uốn khúc quanh làng nhỏ
Nắng nhuộm pha lê êm ả luồn
Hàng tre xanh biếc mọc ven bờ
Rợp bóng nghiêng mình trỗi tiếng tơ
Mấy chú cò vôi dường giãy nảy
Giật mình soi thấy ảnh chơ vơ
Mỗi sáng đò ngang xao động dòng
Chở từng gánh nặng quảy hàng rong
Quần đen áo trắng dăm trò giỏi
Chuyện vãn, râm ran, háo hức lòng
Kia chiếc cầu ao Chị gội đầu
Nội đan sợi chỉ, áo sờn khâu
Những hôm gió thoảng trời man mát
Khép nép Mẹ ngồi nhổ tóc sâu
Gặp khi bão dậy cuộn cuồn qua
Dụng sức nhịp dâng vội vã mà
Đẩy lớp phù sa vào biển cả
Hầu ngăn ngập lụt phá Thôn Gia…
Ôi bức tranh quê đẹp tuyệt vời!
Thủa nao ngụp lặn cháy da phơi
Lùa trâu, bắt cá, bày binh trận
Đánh “giặc ngoại bang” đến rã rời
Nhẹ nhàng hoài niệm, mắt lim dim
Cảm xúc lâng lâng phút lặng chìm
Dẫu hiện gửi thân làm viễn xứ
Nhưng tình dào dạt khắc nơi tim.
May 12, 2020
Tam Muội