Đồng Thanh Tương Ứng
Nguyệt chiếu gương hồ hoạ bức tranh
Miền tây sông nước, Cần Thơ thành
Một chiều lất phất làn mưa bụi
Góc quán kia ngồi…bóng dáng anh
Đặt vào chiếc muỗng khuấy cà phê
Nhạt sánh màu nâu tựa vỗ về
Khứu giác lâng lâng nồng vị đắng
Miệng kề nhấp ngụm…lưỡi đầu tê
Thả hồn lững thững bến Tiêu Tương
Ngắm dãy non xanh quyện ráng hường
Từng đợt sóng nhồi tung bọt trắng
Nhẹ quàng thuyền mạn đẩy buồm đương
Tiềm thức khơi mào…dạ ngẩn ngơ
Cảnh đôi phu phụ dưới khung mờ
Đẫm sương giã biệt, nhoà tang hải
Hẹn buổi tao phùng…thắm chỉ tơ
Nhưng ngặt hoá công nỡ sắp bày
Chuyện tình lãng mạn vướng chua cay
Để treo năm tháng khung vàng võ
Hai quả tim khô rớt đoạ đày
Muốn nhờ cánh gió quạt hàng châu
Mây chở ưu tư nặng trĩu sầu
Gửi chặt vòng tay, luồng ấm áp
Cho Nàng phương ấy mộng canh thâu…
Bậu cũng như Qua nén nghẹn ngào
Mượn ngòi nguệch ngoạc vẽ trăng sao
Nguôi ngoai trắc trở nơi trần thế
Đợi kiếp chuyển hồi…vẹn cố giao.
June 6, 2020
Tam Muội