Tình Đắng

Anh hỡi! Tâm tư chợt não nùng
Dặn lòng ôm ấp mảnh tình chung
Tào khang son sắt không lay chuyển
Ấy vậy mà nay nhuốm bập bùng

Anh hỡi! Tình ta đã đượm chưa
Trao anh trọn trái vẫn chưa vừa?
Gợi tình cợt nhả vui ong bướm
Có cảm lòng em quạnh dưới mưa

Anh hỡi! Lời yêu há dịu êm
Hương hoa nhạt sắc lạnh môi mềm
Lời ân tiếng ái mờ sương bạc
Cành rớt hoa rơi rụng mái thềm

Anh hỡi! Vì sao nỡ hững hờ
Vô tình hay cố ý thờ ơ
Không mây chen gió ngàn tha thiết
Chẳng liễu kề trăng quyện ước mơ

Anh hỡi! Hay vì duyên nợ ta
Nghìn trùng hải lý ít giao hòa
Tóc buông sợi nhớ tình ngăn cách
Dang dở đôi bờ nghẹn xót xa

Anh hỡi! Như hoa dại hứng sương
Vui lòng khoảnh khắc dệt yêu đương
Thỏa mơ ý mộng, tàn hoa rũ
Quyến luyến chi nhau chút mộng thường

Anh hỡi! Đò ngang rứơt khách trưa
Khua chèo mái nhịp ngựơc dòng đưa
Bến sang bờ đổ, quay lưng bước
Tiếp tục hành trình, bỏ bến xưa

Anh hỡi! Tung hoành xoải cánh bay
Chim trời lướt gió vượt tầng mây
Đó đây rong ruổi đời phiêu lãng
Thích chí tang bồng uống nguyệt say

Đêm nay trăn trở dạ u sầu
Luyến bận tơ tình nhễu giọt châu
Bến đục ao trong âu kiếp nợ
Cõi hồn rụng vỡ, áng thơ đau!

July 14, 2018
Tam Muội