Người Đi
Người đi héo úa dung nhan
Trầm bổng cung đàn réo rắt thê lương
Người đi nỡ để vấn vương
Cô đơn gối lẻ đêm trường châu tuôn
Người đi mây rũ mi buồn
Gió thoảng chán chường bao phủ rèm thưa
Người đi rỉ rả cơn mưa
Còn đâu một thuở đón đưa hẹn thề
Người đi dạ buốt tái tê
Sáo ngân điệp khúc não nề duyên tan
Người đi đôi ngã đôi đàng
Nhìn ánh trăng vàng sầu đượm tim côi
Người đi cũng đã đi rồi
Đông sang dạ thấy bồi hồi hay không?
Người đi thôi hết chờ mong
Nhạn đã sổ lồng cất cánh bay xa.
Tam Muội