Biển Vắng Suy Tư

Ráng đỏ cuối trời cũng sắp tan
Mây trôi lãng đãng quyện không gian
Từng đôi hải yến bay về tổ
Biển vắng mênh mông, sóng nhịp nhàng

Dốc đá cheo leo lặng lẽ mình
Bốn bề hoang lạnh cảnh điêu linh
Nghe dòng rỉ rả đang rung chuyển
Sâu thẳm miên man một bóng hình

Mấy trăng ròng rã khẽ khàng trôi
Tình thắm sắc yêu khắc dạ rồi
Khoảnh khắc nao lòng vương vấn lạ
Dâng trào nỗi nhớ, nhạt bờ môi

Quấn quýt bên nhau trải tháng ngày
Cung đàn trỗi điệp ngọt ngào vây
Thiên đường tình ái ngàn hương vị
Anh dắt em vào chuỗi đắm say…

Rã rệu phất phơ ngọn gió luồn
Ngậm ngùi day dứt thuỷ triều buông
Ưu tư thổn thức niềm vô vọng
Sóng gợn bão tràn dậy tiếng chuông

Xuân đến hạ đi thu lại về
Xoay vần con tạo phủ sơn khê
Lá xanh đổi sẫm tàn rơi rụng
Để lại cành trơ những tái tê

Cuộc tình rồi biết sẽ về đâu
Khuấy động tâm tư trĩu nặng sầu
Chất chứa nỗi niềm len tận đáy
Tơ vò khắc khoải tủi đường châu.

September 3, 2018
Tam Muội