Khoảnh Khắc Tương Phùng

Đằng đẵng bao mùa rớt hạt châu
Chờ duyên Nguyệt Lão buông tơ cầu
Giăng đèn lấp lánh đầy Ô Thước
Để nửa tâm đồng kết đậm sâu

Sỏi đá ngoằn ngoèo trải gót son
Kơ-tia lảnh lót quãng đường mòn
Cành xuân hé nhụy chào ong bướm
Xoá chuỗi miên trường đọng nỉ non

Hớn hở tung tăng, dạ sổ lồng
Kia rồi nhánh lúa nặng quằn bông
Mái tranh vách nứa dầm mưa nắng
Có kẻ hiên sàn dõi mắt trông

Akŏ Dhŏng da diết, lệ nhoà cay
Ngọc biếc nhìn nhau thoả tháng ngày
Vầng khuyết bậc thang niềm nở đón
Nhẹ nhàng tinh tế đặt bàn tay

Nụ cười tha thiết ấy nào quên
Thêm tỏa làn hương cám dỗ mền
Giữa tiết lập đông trời giá lạnh
Vẫn thầm hoài vọng được kề bên

Rượu cần chửa nhấp đà đê mê
Mê ánh lửa hồng đang tỉ tê
Tê dại men tình…Ôi! Ngọt lịm
Lịm vào giấc điệp vút sơn khê

Chàng thấy gì không, hỡi dấu yêu?
Gió ngàn phấp phới bước phiêu diêu
Cùng tầng mây trắng lưng chừng núi
Hạnh phúc ấm êm dưới ráng chiều.

March 13, 2024
Tam Muội