Hạ Về Chở Chút Vấn Vương

Mới đó mà xuân đã vội vàng
Giã từ sa mạc, bước sang ngang
Cho mưa lất phất khơi sầu hạ
Trời đất giao thoa khẽ điệu đàng

Những hạt đầu mùa đọng nhánh tre
Trong veo lấp lánh thẹn e dè
Lén gom vạt nắng, soi hình bóng
Chợt ngẩn ngơ vì rộn tiếng ve

Kìa đôi cánh bướm cõng làn hương
Ngan ngát thủa xưa mọc cổng trường
Hái phượng đem vào trang nhật ký
Tặng quà lưu niệm…ngỏ thầm thương

Bấy năm đằng đẵng phải không anh?
Nhớ lắm!…Hôm nào bên mái tranh
Mình gạo bài thi, cùng hái ổi
Nhìn nhau ngấu nghiến, tuổi lanh chanh

Rồi điều ngồ ngộ khiến bâng khuâng
Dưới ráng hoàng hôn phủ tím quầng
Hay chiếc lá rơi nằm quạnh quẽ
Là bồi hồi dạ, dạ lâng lâng

Cuốn hút dòng đời tưởng bỏ quên
Mối tình áo trắng, chửa tròn tên
Ngấm ngầm trỗi nhịp theo ngày tháng
Vẫn xuyến xao hồn khi nguyệt lên

Đêm nay lẳng lặng ngắm tầng mây
Ao ước gì hơn, chút rượu nầy
Cho đắm, cho say, cho ngự trị
Một lần trở lại…dẫu vài giây.

May 19, 2020
Tam Muội