Tình Thơ Buộc Thắt
Leo lét đèn khuya, ủ dáng hồng
Cõi lòng vô định chuỗi mênh mông
Héo hon mài miệt, hồn thơ vọng
Diệu vợi phương trời mãi ngóng trông
Khao khát được lần trải ánh trăng
Chung vui xướng hoạ dệt sao băng
Khoả khuây khoảnh khắc dòng tang hải
Chia sẻ nỗi niềm ảm đạm giăng
Không gian bàng bạc chuốm thu về
Mộng tiếng nỉ non, lời tỉ tê
“Tứ tuyệt trắc bằng, gieo đối vận
Lạc vần sai ngữ, chớ lê thê”
Thu tàn đông tận hạ xuân sang
Vẫn mịt mùng tin luống bẽ bàng
Đáy dạ rung rinh từng đợt sóng
Bên đời lặng lẽ, lệ thầm đan
Ngậm ngùi lạnh lẽo chốn khuê trung
Gợn bóng cô đơn, ảnh bập bùng
Thi Sĩ đâu rồi, lòng mỏi mệt
Có hay thắt thẻo, phím rơi cung
Ngó ra trời rộng đất bao la
Chiếu buốt, chăn đơn, quạnh quẽ nhà
Giọt tửu vơi đầy, mi ướt đẫm
Muộn sầu vất vưởng khúc ngân nga
Ơi hỡi Tình Thơ! Rũ ánh nâu
Sương buông gió lộng phả khung sầu
Bút nghiêng, mực chảy, niềm tâm sự
Đợi phút tương phùng ôm ấp lâu
Bao giờ hợp phố buổi châu hoàn
Tấu điệp nghê thường, vũ phụng loan
Xếp giấy, vẽ hình, tung cánh luật
Tô đời đượm sắc, nhịp nhàng khoan!
October 12, 2018
Tam Muội