Trạm Dừng Chân
Đàn điên điển cánh tung trên mái sảnh
Đọt nắng mai lấp lánh rọi xuyên song
Nguồn nước bạc thong dong đan thẳng nhánh
Bầu trong xanh nhân ảnh đón tiểu phong
Thuyền phiêu bạt ruổi rong đà ba khuyết
Kể từ khi thu tiết cuối mùa khơi
Vàng lác đác tả tơi câu ly biệt
Trơ trọi cành thống thiết não nùng rơi
Hướng Đông-Bắc kiếm nơi hầu trú ngụ
Tránh sương hàn tuyết phủ thác thành băng
Lương thực phẩm vài trăng cần sắm đủ
Dẫu bão cuồng sét hú mịt mù giăng
Chiếc Song Phượng hạ căng buồm tấp bến
Thoảng đong đưa trìu mến những phiến dừa
Sợi vàng xuyến ban trưa màu sắc bện
Chiếu đảo hoang sóng nện khúc lưa thưa
Miền man mát như mưa vừa chừng mực
Lâng tấc lòng háo hức hữu cảnh đây
Thiên nhai lãng hồng mây quanh đỉnh vực
Luồng dư âm thổn thức ngậm ngùi vây
Phu quân hỡi! Ngất ngây làn hương quyện
Lý đào hoa quyến luyến gợn men tình
Biển vỗ nhẹ xập xình thầm uyển chuyển
Dãy đèn khuya hư huyễn lập loè linh
Dốc khập khễnh lộ trình dài hun hút
Vẳng sáo diều vi vút dạ nghiêng chao
Mảng lam khói dạt dào loang nghi ngút
Ẩn hiện làng chút mút tuốt triền cao
Trời tĩnh mịch vạn sao ôm hồn đất
Rặng liễu tơ phơ phất dưới ánh mềm
Chàng hãy khoác áo thêm hầu gió bấc
Ta tạm dừng tìm giấc ngủ qua đêm.
December 2, 2018
Tam Muội