Về Nơi Hò Hẹn Cũ

Bốn năm xa xứ trở về đây
Bến cũ đò xưa vẫn miệt mài
Cỏ úa rêu phong mờ tuế nguyệt
Ngậm ngùi da diết giọt sầu lay

Cổ thụ cây đa thuở mộng mơ
Nay già cằn cỗi luống chơ vơ
Ven sông chốn đó nơi hò hẹn
Rậm rạp cỏ hoang lấp mé bờ

Ký ức duyên đời em với anh
Dưới vầng nguyệt khuyết ảnh long lanh
Đầu xanh ao ước ngày hôn lễ
Vai tựa kề vai đắp mộng lành

Một mùa nước lũ của năm xưa
Anh biệt phương trời chẳng tiễn đưa
Thắt thẻo ngóng trông hoài cánh nhạn
Xót xa thất thểu lệ lưa thưa

Rồi ngày em phải bước sang ngang
Kiệu cưới cô dâu khá rộn ràng
Cha mẹ hai bên nào thấu hiểu
Trong tim đậm khắc mối tình tan

Bốn năm cách biệt bốn năm sầu
Bóng dáng hình hài vẫn khắc sâu
Lắm lúc đăm chiêu hoài nghĩ ngợi
Não nề vật vã nhớ về nhau

Bịn rịn tình đầu lòng vấn vương
Hiện giờ đà vợ hay đơn phương
Sao không một chữ, vô âm tín
Có biết nơi đây em đoạn trường

Trời chiều nắng tắt dạ chơi vơi
Quạnh quẽ âm thầm nhìn lá rơi
Cảnh cũ, người xưa xa diệu vợi
Có hay có cảm, hỡi người ơi?

June 20, 2018
Tam Muội