Bình Minh Trên Thôn Dã
Văng vẳng đêm tàn trống điểm canh
Đong đưa ngọn gió lách qua mành
Phòng loan ấm nệm nồng chăn gối
Điệp giấc tuyệt vời khoả yến oanh
Lấp lánh điểm màu xuyên lá cỏ
Mầm non ngáy ngủ ngại ban mai
Sóng xô biển vỗ như thầm nói
Ngây ngất men tình vương mắt ai
Vầng dương ló dạng phía đằng đông
Ngan ngát mùi hương dưới sắc hồng
Phía góc lưng trời mây lãng đãng
Cao sơn ẩn hiện bóng in sông
Khóm trúc xanh vàng trải tứ phương
Rừng thông xào xạc điệu du dương
Dốc triền khúc khuỷu khơi bàng bạc
Khói quyện lập lờ giữa tuyết sương
Xuân hạ thu đông đủ bốn mùa
Trên dòng nước chảy nhịp nhàng khua
Rộn ràng hớn hở dân trong bản
Niềm nở giao du cười nói đùa
Đất lành chim đậu vốn xưa nay
Khí hậu ôn hoà thanh thoát lay
Lúa ruộng phì nhiêu cò thẳng cánh
Dọc gành cá quẫy mãi vui say
Cuối chân Tây-Bắc một khu làng
Tấp nập ghe thuyền đậu bến giang
Ơi hỡi! Phu quân dời gót ngọc
Cùng em thưởng ngoạn thoả hồn đang
Mong mỏi gặp hiền nhân đổi trao
Cảnh đây thơ mộng toả quang hào
Là nơi thiếp muốn xây lầu ái
Tự tại an nhiên hằng ước ao.
December 3, 2018
Tam Muội