Author: Tam Muội

Dạ Còn Vương

Dạ Còn Vương (Nhất Vận - Ngũ Độ Thanh) Nằm nghe vẳng lại tiếng Duy hò Ẩn dụ tơ lòng trĩu gánh lo Bởi dưỡng Cha nằm chân bột bó Vì nuôi Mạ nhiễm cuống gà ho Tiền nong thiếu hụt... chiều giao cỏ Cửa ngõ sơ sài... tối quạt mo Chẳng dám thương mình nên chuỗi nọ Buông lời phụ rẫy…để buồn xo! May 15, 2023 Tam Muội

Read More

Người Của Tôi Yêu

Người Của Tôi Yêu   Khắc lụn đèn lu ảo ảnh mờ Lưng trời bóng nguyệt cũng thờ ơ Màn đêm lạc lõng, trùm nhung nhớ Vọng kẻ phương xa...hỏi hiện giờ?   Tay nâng khẽ chạm bức dầu tranh Ánh mắt thẳm sâu vốn lộng hành Đã cướp nguyên hồn cô thiếu nữ Buổi đầu gặp gỡ dưới vòm xanh   Ngọc sáng nhưng sao chứa đựng buồn Ẩn tàng che giấu giọt ngầm tuôn Phải chăng vướng mắc đường duyên nợ Hay nghịch cảnh trần, dai dẳng muôn?

Read More

Tâm Sự Với Chồng

Tâm Sự Với Chồng Đêm chực chờ nơi gác tía chơ vơ Vóc rũ rượi, thẫn thờ trong suy nghĩ Trời uyển chuyển sắp sang mùa hạ chí Sao khơi mào, ngộ vị chuỗi giá băng! Nỗi niềm riêng chẳng có thể đãi đằng Ôm gối mộng nhỡ đăng trình lệch hướng Câu ấp lạnh quạt nồng đôi loan phượng Hạnh phúc tràn trề, dưỡng bấy năm nay Bỗng phôi phai, thấp thoáng khúc đoạ đày Chỉ nhặt nhạnh những giày vò tâm khảm Kéo giấc ngủ chập chờn muôn ghịt bám Nằng nặng lòng ảm đạm phủ hoang mang

Read More

Truyện Thơ: Tam Vĩ Hồ – Tập 87

Truyện Thơ: Tam Vĩ Hồ – Tập 87 Cổ tiều tụy, thụ rười rượi héo Bởi đông phong ngặt nghẽo vui đùa Gập cành răng rắc te tua Cuốn hàng lá rụng mà chua chát niềm Nguồn thông điệp như tiêm liều thuốc Hiện tượng kia trói buộc máu đào Phải chăng cách cảm thần giao Diệu kỳ điềm báo muốn trao từ Chàng? Chẳng do dự tay sang thoăn thoắt Lỏng gông xiềng đoạn ngoặt góc đen Vì âm cẳn nhẳn lèn èn Dường đang cãi vã mon men tiến gần

Read More

Truyện Thơ: Tam Vĩ Hồ – Tập 86

Truyện Thơ: Tam Vĩ Hồ – Tập 86 Màn ảo ảnh điệu đà biến dạng Đuốc lập loè quang đãng hầm đi Hiện nguyên lồng cũi xù xì Khoá then chốt kỹ nam nhi lều nghều Khẽ đằng hắng đoạn kêu thăm hỏi Vẫn rầm rì khóc gọi Mẹ Cha Thở than da diết nhớ nhà Bảo đừng giam Mạc chốn xa xăm nầy Nàng đánh tiếng “Trời mây hy hữu Run rủi ngầm giải cứu cho nhau Ngớt tuôn khổ lệ ướt nhàu Nguôi ngoai phiền muộn, nén đau để cùng

Read More