Tác giả: Tam Muội

Dạo Khúc Tương Tư I

Dạo Khúc Tương Tư I (Thơ Liên Vần - Tác Giả Tam Muội) Nguyệt lặn mây mù lất phất MƯA Gió ĐƯA se LẠNH CHẠNH hồn tưa Mỏi mòn trông ngóng, nhân tình HỠI Cũng BỞI nợ duyên nặng kiếp xưa Đơn vắng khuê phòng nhiễu giọt CHÂU Hoạ CÂU dụng TỬU HỮU duyên đầu Tam canh trống điểm sao ta VẪN Lẩn THẨN lơ thơ chốn Nguyệt Lầu Công tử phương nào, công tử ƠI! Chơi VƠI lối MỘNG ĐỘNG khung trời Gặp nhau tri ngộ, tình dang DỞ Tim VỠ nỗi niềm nghịch cảnh khơi

Read More

Tiếng Đàn Trên Sông

Tiếng Đàn Trên Sông Đò chiều ghé chợ nổi Cần Thơ Tấp nập thuyền ghe, khói dật dờ Rộn rã tiếng rao hàng nhộn nhịp Ngân vang đồng vọng dọc ven bờ Xập xình vỏ lãi, mái giầm khua Như những nông thôn vui được mùa Khoan nhặt mái chéo như mở hội Tưởng rằng tạo hoá đang nô đùa Hải điểu xoải hàng tung cánh bay Vượt ngàn hải lý hướng trời Tây Trường làng lũ trẻ ê a hát Bát ngát sông xanh buổi chợ đầy

Read More

Thủ Thỉ Tiếng Tơ Lòng

Thủ Thỉ Tiếng Tơ Lòng (Thơ Liền Âm) (Thơ Vui Miệt Vườn) Mình yêu hỡi! Hôm qua bên anh Mã Mở tiệc mừng đặng gả út Mộng Nga Em sang bển gọi là bưng mâm quả Phụ đàn trai vì chả có bòn ca** Chừng chạng vạng tà tà chân sáo đá Thằng Tèo khiêng rổ cá bộn ngang qua Nó khệ nệ bảo là đồ của má Đưa cho em vì đã giúp chị Hà Khoái quá cỡ ngồi sà bên đám mạ Tặng bốn con cho Cả bác cậu Thà Con anh Thiệt chủ phà trên An Khả Còn bao nhiêu gói lá đem về nhà

Read More

Tự Tình Bậu Với Qua

Tự Tình Bậu Với Qua (Thơ Liền Âm) (Thơ Vui Miệt Vườn) Trời quang đãng bỗng là đà mây phả Ảm đạm bầu lả chả giọt mưa sa Tiếng sấm sét đàn cá bơi tá lả Vài bụi hồng rệu rã dưới gốc đa Mưa ngập lối sao mà rần trọn quả Tiết khí trời làm da rát bỏng nha Vội đi lấy trái cà, dưa và giá Xây mịn màng đem xả lấy nước tha Nhìn tứ phía căn nhà sao vắng quá Cảnh âm u phố xá cũng xót xa Vì cơm áo bôn ba nơi xứ lạ Chạnh cõi lòng buồn bã lệ rớt ra

Read More

Khi Nào Trọn Mơ

Khi Nào Trọn Mơ (Thơ Liên Vần - Tác Giả Tam Muội) Trời giáng cung trầm điệp sấm SUÔNG Gió LUỒN mây DẠT NÁT tâm buông Vạc sành gọi bạn thêm da DIẾT Mắt BIẾC suy tư đọng giọt buồn Chàng hỡi! Phương trời cảm vấn VƯƠNG Nhớ THƯƠNG say ĐẮM LẮM sầu tương Đèn khuya leo lét hoài thao THỨC Day DỨT nợ duyên nhuốm đoạn trường Chàng hỡi! Chẳng sao dỗ giấc NỒNG Cõi LÒNG vàng VÕ NGÕ phòng không Trần tình lận đận, đâu là NẺO Thắt THẺO ruột gan, khổ chất chồng

Read More