Author: Tam Muội

Dạ, Em Thì Cũng Vậy!

Dạ, Em Thì...Cũng Vậy! Anh hỏi em: Có giận anh không? Anh nhớ em quá! Anh yêu ơi! Làm sao có thể giận anh đây Nguyệt tỏ gió lay ửng áng mây Hai đứa gối đầu cùng thưởng thức Làm thơ xướng hoạ thả hồn bay Làm sao có thể giận anh đây Ân ái ngọt ngào mới thoáng đây Dù ảo nhưng tình trao rất thật Chuỗi dài xao xuyến, trái lung lay Làm sao có thể giận anh đây Nhất nhất những gì anh dựng xây Cũng tạo nguồn vui chung hạnh phúc Chẳng màng mệt nhọc, lo tương lai

Read More

Có Nghe Tiếng Than

Có Nghe Tiếng Than Vì lỗi ước nguyền chỉ đứt hai Hồn linh hạ giới vọng tầm ai Hương yêu vạn kỷ từ muôn thuở Mộng nối lương duyên nghĩa trúc mai Cuộc đời ảm đạm phả hàn sương Thân gái bơ vơ suốt dặm đường Mòn mỏi ngóng trông rầu thắt thẻo Vẫn hoài âm tín biệt hồn thương Một đêm trăng sáng gió hây hây Phấn khởi trong lòng tim lắc lay Linh cảm dâng tràn lâng cõi dạ Khẽ khàng thả mộng quyện vầng mây

Read More

Đời Còn May Mắn Hơn Ai

Đời Còn May Mắn Hơn Ai Nầy anh bạn! lầm than cõi trần thế Có gì đâu rơi lệ nghẹn đăm chiêu Thói đen bạc lắm điêu ngoa gian xảo Vạn lọc lừa điên đảo khiến hoang liêu Gió sẽ thổi thật nhiều buông lá đổ Quét gom vào thống khổ với xót xa Nhen đốm lửa đốt ra thành mây khói Cứu thế nhân tránh khỏi nạn bôn ba Hãy vui vẻ chan hoà đầy nhựa sống Tợ thuỷ triều gợn sóng vượt biển khơi Đừng thắt thẻo rã rời bao rối rắm Nhàn an cư tình thắm với bạn đời

Read More

Chiều Vắng Anh

Chiều Vắng Anh Hoàng hôn tím mình em trên phố vắng Gió hây hây vạt nắng trải vệt đường Chạnh cõi lòng chợt nghĩ tới hồn thương Chân lãng đãng vấn vương hoài da diết Ở phương ấy vòm trời xa có biết Em chốn này khôn xiết quạnh chơ vơ Phố vắng anh lạc bước đến thẫn thờ Tim ray rứt đôi bờ ngăn bến lở Ngày hội ngộ đôi ta đầy bỡ ngỡ Dạ bồn chồn ngẫm nợ thuở kiếp xưa Trọn tim trao ngân nhạc khúc đong đưa Cho mộng thắm tình vừa ươm mật ngọt

Read More

Tương Tư I

Tương Tư I Miệt mài thao thức tơ vương Dỗ giấc mộng thường nghiêng ngả ủ ê Tương tư nặng gánh ê chề Nhớ nhung da diết bốn bề buồn tênh Sầu tiêu dạo khúc chênh vênh Tay đan gối lạnh khắc lên sợi tình Bẽ bàng hoang vắng lặng thinh Ưu tư ray rứt rung rinh cõi lòng Xót xa hiu quạnh mênh mông Buông vành tóc rối phủ dòng lệ rơi Sóng xô ghềnh đá chơi vơi Thuyền trăng không bến rã rời cung ngân

Read More