Bởi Chữ Vô Tình

Vô tình chát chúa, gieo rầu con phố
Anh thẫn thờ cuốc bộ dưới chiều tan
Hồn liêu xiêu non nỉ quyện cung đàn
Xuân gõ cửa mà hàn băng vẫn đóng

Vô tình kiếm chuyện, trăng về lạc lõng
Giữa cô đơn, mắc võng giọt lệ sầu
Bên bờ hồ lặng lẽ đứng thật lâu
Buông ủ rũ giang cầu soi bóng quạnh

Vô tình rắc rối, mây trùm khung cảnh
Ngột ngạt màu đặc quánh chuỗi trầm u
Nhuốm nước hơi gió giật thổi mịt mù
Khơi bão tố vù vù tăng giá buốt

Vô tình giận dỗi, làm tim não nuột
Nghe thèm thuồng Ai vuốt lọn tóc mai
Kẹp tím xinh tay rẽ mái nhẹ cài
Giờ còn lại đêm dài vang tiếng vạc

Vô tình chuốc nỗi, niềm riêng man mác
Thân rã rời phờ phạc bởi thâu canh
Rơi cô miên giấc điệp mãi tròng trành
Ôm ray rứt đắng vành môi nức nở

Vô tình dậy sóng, thuyền chao đảo vỡ
Đem ngọt ngào bỏ chợ, rước chua cay
Những yêu đương đằm thắm bấy tháng ngày
Nay gặt hái đoạ đày trong da diết

Ơi Mộng hỡi! Thôi đừng thêm khắc nghiệt
Mình cùng nhau chặt xiết sợi tơ hồng
Kết mộng vàng xua lạnh lẽo tầng không
Nếm hương vị mặn nồng duyên đôi lứa.

January 25, 2020
Tam Muội