Cảm Tấm Tình Chung
Chiều kia âm ĩ nhức tiền đình
Rã rượi vóc ngà úa dáng xinh
Đầu nặng xoay mòng luôn ợ ói
Bần thần thoi thóp nợ ba sinh
Vật vã mê man giấc bập bồng
Cuốn vòng vực thẳm giữa mênh mông
Như đèn khắc lụn, tia đom đóm
Chỉ thoảng vi vu rớt nụ hồng
Thuốc đắng đưa vào ngất ngưởng thêm
Thái dương tê buốt, óc càng rêm
Khắp người quằn quại trên giường bịnh
Mạch máu, buồng tim, thân nhũn mềm
Trăn trở canh tư nhớ bạn hiền
Ráng gồng hơi thở, gắng ngồi biên
Gửi anh vài chữ, vơi lo lắng
Nguệch ngoạc chẳng nên rót muộn phiền
Sáng nay tâm trí đỡ hơn nhiều
Vào dòng thơ họa thoáng đăm chiêu
Cảm thương bóng nhạn đang thờ thẫn
Bởi vắng tình chung rũ cánh diều
Da diết tâm tư nhợt nhạt màu
Dấu Yêu ơi hỡi! Xót lòng đau
Thuyền xuôi biển cả gặp ghềnh đá
Gió quật sóng dồn ngã ngọn lau
Lão bệnh tử sinh sắp đặt rồi
Phù vân một kiếp nhịp nhàng trôi
Mình ơi xem nhẹ mà vui sống
Trăng ửng trăng tàn trăng sẽ phôi.
August 9, 2019
Tam Muội