Khúc Thụy Du

Nguyệt rớt thang mây ửng sắc vàng
Lý đào lác đác phủ gia trang
Phất phơ lả lướt nhành dương liễu
Bọt sóng hồ gương khẽ nhịp nhàng

Sáo diều lảnh lót điệu khoan thai
Ngơ ngẩn xuyến xao trải gót hài
Thảm cỏ lụa mềm ôm mặt đất
Hương hoa ngan ngát tợ bồng lai

Văng vẳng ngọt ngào quyện gió đưa
Khói lam huyễn hoặc dư âm vừa
Đê mê dào dạt hồn thu luyến
Cuốn hút tơ tình vạn kỷ xưa

Thấp thoáng phong trần, trống điểm thâu
Thanh tao cốt cách đứng bên cầu
Nâng dây phím trỗi cung đàn thán
Phấp phỏng sắt se lạc lõng sầu…

Sơ giao khoảnh khắc thấu can trường
Hạt lệ lưng tròng nỗi nhớ thương
Cánh nhạn thuở nào trên bến cũ
Lòng đau tiễn biệt giữa chiều sương

Đằng đẵng xốn xang chợt hiện về
Đài trang rã rượi điệp lê thê
Cầm tay thổn thức buông lời oán
Phụ bạc đành tâm để não nề

Xa chàng nghịch cảnh phủ hồng nhan
Thao thức suy tư hứng giọt tràn
Thệ hứa minh san nguyền chẳng đổi
Ai ngờ sấm động ải quan san

Hướng vọng non ngàn mãi lụy bi
Tủi châu xót ngọc lỡ xuân thì
Mênh mông ngất ngưởng bầu điên đảo
Quạnh quẽ khuê trung níu chặt ghì…

Lạnh lùa khe cửa động phong linh
Tí tách lầu hiên khiến giật mình
Ảo mộng đêm tàn hay uẩn khúc
Thụy du một giấc nợ ba sinh?

March 22, 2019
Tam Muội