Cảnh Tình Nơi Phù Thế

Vang đồng vọng tiếng đàn Lang vừa khảy
Bật cung xề quyện dãy núi Trường Sơn
Như oán trách, giận hờn, khâu tận đáy
Mà ngậm ngùi, lệ chảy, xiết hồn đơn

Phu Quân hỡi! Chập chờn trong giấc ngủ
Dưới đèn mờ vũ trụ bỗng mông lung
Trên mái sảnh tương phùng đôi chim cú
Đang gù gù, nhẹ giũ cánh tình chung

Còn ở Thiếp, bão bùng xuyên tâm khảm
Nỗi nhớ thương chặt bám trái tim hồng
Ôm chiếc bóng, phòng không, trùm ảm đạm
Khát khao đành, kìm hãm, những gì trông

Nợ gồng gánh, gánh gồng bao niên kỷ
Nay dương trần hoán vị tái ngộ đây
Vẫn ngang trái canh chầy vương khổ lụy
Há duyên thời là ý Lão Nguyệt gây?

Thôi thì hãy! Cưỡi mây, về cùng gió
Hoa Oải Hương ngoài ngõ nở rộ chồi
Hái hoà mực, phết bôi vào bút cọ
Điểm tô màu thắm đỏ đẹp vành môi

Xua tan hết lở bồi chia khoảng cách
Mượn nguồn thơ, viết lách, khoả khuây sầu
Vơi lạc lõng, ngăn châu, rầu huyết mạch
Xoá sóng cuồng, phủi sạch cảnh bể dâu

Dẫu phù thế đục ngầu con nước lớn
Đẩy thuyền Rồng gờn gợn chuỗi bấp bênh
Khiến ngày tháng lênh đênh vòng đau đớn
Sẽ chóng tàn, rồi phởn chí thang thênh.

May 15, 2020
Tam Muội