Chạnh Lòng Dưới Mưa
(Thơ Liên Vần – Tác Giả Tam Muội)

Tia nắng long lanh chiếu đỉnh TẦNG
Xuyên LẦN phiến LÁ LẢ lơi ngân
Gió se man mát khơi niềm NHỚ
Của THUỞ yêu đương tha thiết dâng

Bỗng chớp ầm ầm mây xám ĐAN
Miên MAN vần VŨ PHỦ non ngàn
Vùng vằng thớ đất xông hơi KHÓI
Len LỎI âm u lạnh lẽo lan

Dai dẳng cung buồn lặng lẽ TRÔI
Nhìn ĐÔI chim SẺ LẺ hồn côi
Mỏi mòn chờ đợi cạnh bàn PHÍM
Tim TÍM cánh thư, chẳng đến rồi…

Nàng ở sát bên thất lạc CHỒNG
Đoá HỒNG hụt HẪNG PHẬN long đong
Góc hiên cô phụ dường khao KHÁT
Tháo VÁT bờ vai sưởi ấm lòng

Tần tảo sớm khuya dáng héo HON
Vì CON vất VẢ ĐÃ bào mòn
Thân cò rã rệu chìm cay ĐẮNG
Trống VẮNG bơ vơ ghịt gót son

Thổn thức từng cơn luống nghẹn NGÀO
Rạt RÀO âm Ỉ PHỈ nguyền trao
Buồng tim tan vỡ vì duyên NỢ
Trăn TRỞ thâu đêm nhạt ánh đào

Mười mấy thu qua vẫn một MÌNH
Quạnh THINH lầm LŨI CHUỖI mưu sinh
Dở dang duyên kiếp sầu cung QUẾ
Tuổi XẾ đời chiều thủ tiết trinh

Hoàn cảnh của nàng ta cảm THƯƠNG
Cũng HƯỜNG nhan SẮC MẮC tơ vương
Nỗi buồn dằng dặc, dòng tang HẢI
Biết PHẢI làm sao bớt đoạn trường!

September 20, 2018
Tam Muội