Chỉ Còn Ước Hẹn Lai Sinh

Ánh trăng khuyết khuất dần sau núi
Tiếng thạch sùng dế nhũi ngân vang
Trống canh giục giã ngỡ ngàng
Chim khuya lạc lõng lang thang mây mờ

Tình cách trở đôi bờ buốt giá
Lệ tương tư lã chã khuê phòng
Non ngàn khắp nẻo hoài mong
Người xưa tái ngộ cho lòng phôi phai

Chuỗi u uẩn dáng hài ủ rũ
Dạ nghiêng chao quạ cú vọng đêm
Cô đơn thao thức bên thềm
Gió lay man mác nhói rêm giọt sầu

Thiếp cất bước làm dâu họ Nguyễn
Đẹp tông đường gia quyến hợp hôn
Nỗi niềm huyệt lạnh vùi chôn
Để chiều tiễn biệt càn khôn nghẹn ngào

Chàng thứ lỗi thiếp nào đâu muốn
Lời ước giao cuồn cuộn sóng ngân
Xót xa phủ khó sang bần
Tiền tài danh lợi thế nhân tiêu điều

Đêm phiền muộn đăm chiêu ray rứt
Ngẫm liều thân dứt phứt nợ đời
Nhưng vì nghĩa nặng biển khơi
Hiếu sâu tận đáy đất trời khó dung

Thôi đành hẹn tương phùng lai kiếp
Chung nhịp đờn khảy điệp hoà duyên
Tròn câu thệ ước phỉ nguyền
Dưới bầu thanh thoát ương uyên vẫy vùng.

January 25, 2019
Tam Muội