Dạo Khúc Tương Tư I
(Thơ Liên Vần – Tác Giả Tam Muội)

Nguyệt lặn mây mù lất phất MƯA
Gió ĐƯA se LẠNH CHẠNH hồn tưa
Mỏi mòn trông ngóng, nhân tình HỠI
Cũng BỞI nợ duyên nặng kiếp xưa

Đơn vắng khuê phòng nhiễu giọt CHÂU
Hoạ CÂU dụng TỬU HỮU duyên đầu
Tam canh trống điểm sao ta VẪN
Lẩn THẨN lơ thơ chốn Nguyệt Lầu

Công tử phương nào, công tử ƠI!
Chơi VƠI lối MỘNG ĐỘNG khung trời
Gặp nhau tri ngộ, tình dang DỞ
Tim VỠ nỗi niềm nghịch cảnh khơi

Sợi đắng buông dòng thơ ngả NGHIÊNG
Liên MIÊN tâm TRÍ CHÍ ưu phiền
Tơ vương đồng vọng trong tìm THỨC
Một BỨC hoạ đồ viễn cảnh tiên

Thắm thiết nồng nàn tay chặt TAY
Hương SAY ngây NGẤT GIẤC mơ đầy
Dưới bầu ánh toả trao từng NỤ
Điệu nghê thường thoảng gió lay

Nặng gánh đa sầu lệ thấu THIÊN
Nợ DUYÊN lận ĐẬN PHẬN truân chuyên
Canh tàn thao thức tơ chùng PHÍM
Nhói TÍM tim gan, vọng phỉ nguyền

Khoảng lặng bể tình đượm vấn VƯƠNG
Miên TRƯỜNG nhung NHỚ NỢ uyên ương
Tưởng chừng hội ngộ xây hồ MỘNG
Gió LỘNG sóng dâng chao đảo thuyền

Nâng phím đàn vang điệp ủ Ê
Phu THÊ ly BIỆT DIẾT da thề
Kiếp nầy cách trở nhoà mai TRÚC
Dạo KHÚC tương tư tê tỉ tê…

Đêm chiếc bóng nỗi niềm ai có thấu
Mượn gió mưa khởi tấu khúc đoạn trường!

July 26, 2018
Tam Muội