Dẫu….Ấm Tấc Lòng
(Thơ Hoạ Giữ Nguyên Chữ Cuối Câu)
Huyền diệu nợ duyên kết tự XƯA
Đẩy đưa hội ngộ, luyến lưu SẦU
Vấn vương thôi thúc trong thinh LẶNG
Trống vắng trần tình gợn nỗi ĐAU…
Dấu hỡi! Đò ngang dẫu lỡ LÀNG
Bẽ bàng bến vắng quạnh lang THANG
Sương giăng liễu rũ khơi huyền ẢNH
Buồn chuỗi tơ vương nhuốm võ VÀNG
Dấu hỡi! Xót xa những áng THƯ
Ngậm ngùi da diết bóng trăng MƠ
Tương tư vò võ, đêm trăn TRỞ
Tiều tuỵ dung nhan đến thẫn THỜ
Dấu hỡi! Mỏi mòn trông cánh NHẠN
Hương yêu vạn dặm khắc in SÂU
Núi non thăm thẳm khung trời LẠ
Hướng vọng bóng chim, lệ úa MÀU
Dấu hỡi! Phải chăng tình hữu HIỆN
Mà sao ray rứt mãi triền MIÊN
Dụng vần thơ bạc hoà trang GIẤY
Khuây khoả ưu tư vơi nỗi NIỀM..
Dấu hỡi! Quả hồng còn mãi ĐÂY
Tình thơ dào dạt quyện mây BAY
Vượt ngàn giông tố bầu u ĐẠM
Thắm thiết lời yêu gửi đến AI
Dấu hỡi! Sóng lòng dâng cõi MỘNG
Trăng in nước biếc trời xanh TRONG
Sắt cầm tự thuỷ nào phai ĐƯỢC
Vạn kỷ hương loang, ấm tấc LÒNG.
July 16, 2018
Tam Muội