Mộng Như Sương
(Thơ Liên Vần – Tác Giả Tam Muội)

Nhi nữ suy tư nhi nữ SẦU
Tình ĐẦU dang DỞ TRỞ canh thâu
Yêu thương da diết tràn cung BẬC
Nghẹn NẤC trong tim dấy nỗi đau..

Mơ được chung đôi khắp nẻo ĐƯỜNG
Miên TRƯỜNG sát CÁNH CẠNH hồn thương
Xuân ru hương sắc bên giường MỘNG
Nhẹ SÓNG lòng dâng ửng má hường

Gió thổi hanh hanh báo hiệu
Trúc TRE văng VẲNG LẮNG sầu ve
Phượng khoe rực rở, hừng tia NẮNG
Phố VẮNG thiếp chàng đội bóng me

Hồn quyện tay đan giữa tiết THU
Vi VU gió LẠNH ÁNH sương mù
Ngắm hoàng hôn tím, lá vàng RỤNG
Loan PHỤNG nhịp nhàng bước lãng du

Khao khát vòng tay thật ấm NỒNG
Mưa GIÔNG tuyết PHỦ RŨ trời đông
Ấp ôm san sẻ niềm oan TRÁI
Khắc KHOẢI, cô đơn, lạnh lẽo lòng..

Khảy phím tơ vương trướng Nguyệt LẦU
Cau TRẦU lận ĐẬN HẬN in sâu
Nghe mưa rỉ rả đìu hiu HẮT
Réo RẮT vạc sành đượm bể dâu

Biển động buồm căng đen sẫm BẦU
Qua CẦUMỊT GHỊT lo âu
Chăn đơn gối lẻ chàng nào THẤU
Chôn DẤU tình buồn đáy huyệt sâu..

Kiếp nhi nữ ngàn năm cô độc
Hận chữ tình Tuyệt Cốc ẩn danh!

July 15, 2018
Tam Muội