Đêm Tàn Nhớ Nội

Ngọn bấc lạnh, lạnh tê đầu gối
Góc chái hè nhóm vội lửa rơm
Thoắt tay bới lọn tóc bờm
Lẹ làng tươm tất miếng cơm cho chồng

Xong lật đật vai không nhanh nhẫu
Gánh nước đem tưới giậu hoa hồng
Dăm giàn mướp chớm trổ bông
Lại thêm mấy luống khoai trồng mì tinh

Khi lóng lánh bình minh xuyên lá
Thúng xôi đầy là cả gian nan
Nắng mưa dầu dãi dặm ngàn
Xác thân chẳng quản, ngại đàn con thơ

Cổng lao lí đứa chờ gông cởi
Ngày tự do diệu vợi xa xăm
Quạnh kia mộ cỏ dâu nằm
Cháu đây khờ dại phải chăm nom rồi

Đêm lủi thủi, quạt nôi, đan nón
Kiếm chút tiền nhỏ mọn hầu mong
Gió yên bão lặng xuôi dòng
Dìm cơn thống khổ, ngớt long đong đời…

Cha vượt biển nghìn khơi dậy sóng
Nơi xứ người hoài vọng tương lai
Xuân nay trên mảng trắng dài
Vóc Người tuổi hạc hình mai nhạt mầu

Ôi da diết! Dưới bầu tĩnh mịch
Nghe tiếng mưa rả rích ngõ hồn
Nguyện thầm linh khí càn khôn
Chở che nội tổ, bồi đôn xế chiều.

February 6, 2020
Tam Muội