Điệu Oái Oăm

Chỉ nguyện cùng Ai bước lãng du
Sưởi đêm giá lạnh, hứng sương mù
Vẽ mi rạng rỡ, vành tô thắm
Chuốt lại nụ cười, êm giấc ru

Bấy niên lưu lạc dấu chân Nàng
Chứng kiến vạn điều, khiến xốn xang
Những trở trăn thâu, nhìn nguyệt tận
Bao chiều thất thểu quạnh hành lang

Hạ mãn Xuân tàn vẫn trống không
Đày chi hẩm phận, kiếp hoa hồng
Tháng năm bóng lẻ soi tường vắng
Lững thững riêng mình nhặt cánh giông?

Mái nhuộm muối pha đã cận kề
Sao dành đằng đẵng chuỗi lê thê
Tự giam vóc liễu, niêm phòng cấm
Để đóng băng hàn, để tái tê?

Trào sôi lửa bỏng, Ta căm hờn
Nhạn bướm dập dìu, chọn gối đơn
Bể nọ, non kia, đà thiết thạch
Hoá ra huyễn mộng, mộng gì hơn?…

Lẳng lặng ngồi nghe, thấu rõ lòng
Lỡ thời duyên nợ, giám nào mong
Răng long, tóc bạc, tào khang nghĩa
Thuyền nhẹ dưới vòm ngọc bích trong

Thôi thì uất nghẹn, nghẹn ngào đây
Thiếp gói tròn đem cất quả nầy
Hẹn buổi lai sinh, nguyền tạc dạ
Đáp đền giai ngẫu, ái lầu xây.

April 27, 2020
Tam Muội