Du Tình Mộng
Ngoài kia gió chẳng đặng đừng
Oi bức hừng hừng khí hậu nhiễu nhương
Đoá hồng nhạt sắc phai hương
Đơn Phòng lẻ bóng vấn vương một người
Liễu buồn héo hắt kém tươi
Miệng nở nụ cười gió lộng xốn xang
Tóc mây hứng giọt sương tàn
Mạo muội vấn chàng tình ấy còn xanh
Chuỗi đêm thao thức chòng chành
Khắc khoải bên mành giá lạnh vần thơ
Bồi hồi ra ngẩn vào ngơ
Lạc bước thẫn thờ chiều tím hoàng hôn
Nhìn mưa có cảm bồn chồn
Mộng đôi môi thắm, nụ hôn đậm đà?
Còn em ray rứt vóc ngà
Tương tư, thắt thẻo, xót xa phận mình
Đêm sầu mộng xuất hồn trinh
Quyện vào dạ thảo du tình cùng “Ai”
Suối mây hương toả ngất ngây
Ve vãn nét ngài trăng ửng buồng khuê
Bồng bềnh hoang hưởng tái tê
Xoải đôi cánh phượng đê mê phập phồng
Trườn lên phớt khẽ tiên bồng
Đài sen nhô nhấp mượt đồng cỏ xanh
Dập dồn ghì chặt chiếu manh
Nhựa ứa khe vành nhễu giọt sương lơi
Xuýt xoa gió rít vô lời
Tầng mây run rẩy thoả đời trăng hoa!
August 6, 2018
Tam Muội