Đời Còn Thơ Trăng

Đọc lời tha thiết đậm sâu
Ngậm ngùi nghèn nghẹn giọt châu ửng trào
Duyên xưa vạn kỷ lẽ nào
Kiếp này hội ngộ kết giao bạn lòng

Để rồi thắc thỏm ngóng trông
Dõi theo mảng trắng mênh mông mỏi tìm
Vắng anh vụn vỡ buồng tim
Ngỡ “Ai” hạnh phúc ấm êm trang đài

Thầm ngăn tiếng nấc thở dài
Dặn lòng đừng mãi u hoài thế kia
Vậy mà lệ ngấn đầm đìa
Ngẫm câu cá chậu lia thia lại buồn

Trời gầm ứa giọt mưa suông
Lẻ loi quạnh quẽ rèm buông một mình
Luyến thương hoài vọng bóng hình
Miên man suy tưởng tiếng “Mình” dấu yêu

Lặng nghe tiếng gió liêu xiêu
Em nhớ anh nhiều héo hắt dung nhan
Cuộc đời dâu bể gian nan
Yêu đương nghịch cảnh bẽ bàng duyên ta

Thôi thì cam phận gọi là
Hữu duyên thuận ý đậm đà uyên ương
Cho dù sóng gió đoạn trường
Chung vui trao đổi văn chương tháng ngày

Áng thơ ẩn ý khoả khuây
Phôi pha quên lãng vị cay mùi đời
Phù vân mộng cảnh chơi vơi
Tình thơ vẫn thắm rạng ngời cung ngân

Yêu ơi! trăng trải ngoài sân
Hãy cùng xướng hoạ tình ân ái thề
Dương trần cách trở sơn khê
Đôi ta gá nghĩa phu thê đá vàng

Khảy lên điệp khúc rộn ràng
Thuyền tình nhẹ lướt sao ngàn lung linh
Đợi duyên tái hợp lai sinh
Phượng Loan chung tổ chúng mình đẹp đôi.

July 6, 2018
Tam Muội