Đúng Thế Không Anh
Ngồi ghềnh đá lặng nghe luồng sóng vỗ
Bọt biển chiều nhấp nhố nhịp nhàng đưa
Chợt tâm tư len lỏi khúc nhạc vừa
Dường êm ái như chưa lần có được
Em thầm lặng đọc lời anh hôm trước
Mới biết rằng “ngổ ngược” lại vô tư
Khiến lòng Ai uất uẩn chuỗi nát nhừ
Nên mài bút họa thư trong hộp nhắn…
Mình hội ngộ lúc đôi tim thắt quặn
Lở dỡ tình gió chắn cửa nhân duyên
Bởi em anh lệch lối chữ phỉ nguyền
Câu chẳng nợ chiếu xuyên mành vải lưới
Em đơn độc còn anh đau tức tưởi
Hai tâm hồn gắng sưởi ấm trời đông
Khúc yêu đương chan chứa đượm mặn nồng
Dành gửi trọn tơ hồng dây buộc mối
Niềm tha thiết muốn cùng chân bước vội
Cổng nhà thờ hôn phối thức nghi nhanh
Để chim Quyên quấn quít giấc mộng lành
Xoải chung cánh bầu xanh hoài chao lượn
Nhưng anh hỡi! Chỉ chăng là vay mượn
Đọt nắng vàng uốn thưỡn thẹo vết thương
Không cách nào phấn khởi kết uyên ương
Khi rỉ rả đoạn trường đang lấn cấn
Đời sống sẽ xoay vần quanh luẩn quẩn
Cuộc trốn tìm lầm lẫn chuốc đắng cay
Thuyền bấp bênh nghịch ngọn sóng mai này
Thì đâu thể tháng ngày vui hạnh phúc…
Đúng Thế Không Anh?
June 6, 2019
Tam Muội