Én Nhạn Sum Vầy – I

Tích tịch đàn buông khúc điệp sầu
Gió mây lững thững cuộn về đâu
Nhặt khoan chầm chậm chờ Ta gửi
Nhắn nhủ với Chàng đã vạn thâu…

Lập loè đom đóm ma trơi
Vầng trăng gác núi bời bời nhớ thương
Thuở thời ngang trái luyến vương
Tuyền đài tách rẽ đoạn trường ai hay

Tương tư se sắt quả này
Dở dang mối chỉ tháng ngày xót xa
Thảm lòng phiêu lãng lân la
Hữu tình non nước sao mà quạnh hiu

Ấm nồng hoài niệm chắt chiu
Bên nhau đằm thắm dặt dìu trống canh
Non bồng rợp bóng rủ mành
Ngả nghiêng nguyệt tận long lanh mặt hồ

Trường giang gờn gợn nhấp nhô
Mộng lầu tha thiết sóng xô dập dồn
Ngút ngàn hương lửa vô ngôn
Tiêu dao khoảnh khắc, chặt hồn chẳng phai

Chợt như tiếng lá miệt mài
Khói lam bảng lảng liêu trai trải miền
Bước chân xào xạc luân phiên
Chan hoà trầm bổng từ hiên vọng vào

Thù lù tợ giấc chiêm bao
Cố nhân Thạch Đá! Nghẹn ngào rưng rưng
Hàn huyên tủi tủi mừng mừng
Hứa thề vĩnh viễn ngăn đừng cách chia…

Khăn lau hạt ngọc chảy đầm đìa
Ráng ửng hừng đông lộng lẫy tia
Bất diệt tin yêu đà thoả mãn
Nụ hồng bẽn lẽn, nắng ngoài kia.

August 27, 2019
Tam Muội