Giây Phút Miên Man
Xuân đã về sao trống trải quạnh hiu
Trên bến vắng liu riu con sóng bạc
Cơn gió thoảng lá khô rơi lác đác
Chạnh u hoài tan tác ngõ hồn đau
Mấy năm dài âm ỉ lạc mất nhau
Đường đê nhỏ dàu dàu chân lê bước
Miền cay đắng thuở xưa ai thấu được
Vẫn nồng nàn hẹn ước mối tơ duyên
Rồi thời gian thêu dệt khúc phỉ nguyền
Ngàn thắm thiết mủi xuyên vào trái cấm
Yêu chân thật chẳng màng nhung lụa gấm
Hay đắn đo vì đậm thấm nghĩa tình
Em đâu ngờ giông bão gợn lung linh
Cho mặt nước xoá hình đôi chung bóng
Vỗ tan vỡ cát lầu xây tuyệt vọng
Cuộn theo dòng lỏng bỏng quyện không gian
Những âm thầm ray rứt giữa miên man
Đêm thắc thỏm lệ tràn đơn chăn gối
Tiếng gà gáy trách hờn sao nỡ vội
Lạnh khuê phòng nhức nhối phủ sơn khê
Miệt mài trông ngày tháng bước anh về
Treo đằng đẵng tái tê luôn giục giã
Để trăn trở siết mòn sâu cõi dạ
Lệch chỉ hồng buồn bã biết bao nhiêu
Duyên mỏi mòn chiếc bóng dưới cô liêu
Bầu ảm đạm tuỵ tiều buông se sắt
Ngập thương nhớ xót xa trong dằn vặt
Giọt tình sầu héo hắt nỗi niềm mang.
February 15, 2019
Tam Muội