Há Phải Tương Đồng
Thấy chị ngồi kia quay mặt nhìn
Thị thành lố nhố tợ ngàn hin
Thả hồn bay bổng xuyên khung cửa
Thèm khát sổ lồng, phá ngục bin?
Cảnh vật bên ngoài tấp nập xe
Lầu cao địa ốc kết từng bè
Chiều buông lơ lửng vầng xam xám
Khiến kẻ ưu hoài chạnh xếp ve?
Có phải suy tư giữa chợ đời
Quay cuồng sóng gió phận chơi vơi
Mưu sinh tần tảo dầm mưa nắng
Trí não chênh vênh đến rã rời?
Muốn phút tiêu giao tận chốn bồng
Nước trời mây gió xoải thinh không
Thiên nhiên khoảnh khắc xây hồ điệp
Xoá đoạn thăng trầm, nỗi bất công?
Bỏ lại sau lưng những siết ghì
Điểm dừng cát bụi, nhọc nhằn chi
Lao tâm tổn sức vùi chơn tánh
Há được tài nguyên, hay lụy vì?…
Em cũng như Ai đang chán chường
Miệt mài theo đuổi, kiếp tha phương
Thời gian ngụp lặn dường như đã
Mỏi mệt thấm nhuần với nhiễu nhương
Thế thái nhân tình, ngẫm xốn xang
Mới đây lật lọng, rẽ chia đàng
Bao lời thề thốt khi nghèo túng
Đấy vội phai mờ trong tấc gang
Ý khởi xa rời tìm lãng quên
Rừng sâu ẩn dật, ngắm trăng lên
Điền viên vui thú cùng trời đất
Mộc mạc qua ngày dưới mái phên.
September 2, 2019
Tam Muội