Hoài Niệm Dĩ Vãng

Ngọt ngào nhã nhặn điệp du dương
Thắm thiết mê say đến lạ thường
Đã khiến quả hồng xao xuyến động
Đường hoa lối nguyệt phả ngàn phương

Thả hồn theo vệt khói mong manh
Nhấp chén rượu đào nương gió thanh
Sóng vỗ êm đềm, trắng bọt nước
Mơ màng ngọc biếc quyện vòm xanh

Trần tục khi xưa lỗi nhịp cầu
Trái ngang lỡ phận biết về đâu
Đôi bờ vạn dặm hoài đau đáu
Lộng cuốn mây tan đẫm lệ sầu

Thiếp chốn khuê phòng buồn ánh trôi
Chàng nơi góc bể quạnh từng hồi
Lẻ loi chất ngất niềm hờn tủi
Da diết đau thương lở bến bồi

Cuối nguồn chàng khổ xót chơ vơ
Lẻ bạn đầu sông thiếp thẩn thờ
Nẻo mộng vô tình phân vạn hướng
Nhớ nhau uống cạn khúc trăng trơ

Phím lạnh dây tranh réo rắt đàn
Màn đêm lạc lõng hàn sương lan
Mưa rơi tuyết đổ tràn tâm sự
Khắc nghiệt nắng chang đoá cúc tàn

Dẫu mối tơ hồng buộc lá lay
Dư âm cách biệt đắng lòng cay
Núi ngăn biển bạc thuyền chao đảo
Vạn lý trùng khơi kiếp đọa đày

Nay vòng âu yếm gửi phu quân
Xoá hết sắc mờ, rạng rỡ xuân
Vực thẳm trầm luân vùi đáy huyệt
Buồm giương hồ hải mãi chuông ngân.

November 25, 2018
Tam Muội