Hồn Ma Bên Khung Sảnh
Trời bàng bạc mây mù giăng khắp nẻo
Tiếng thạch sùng tru tréo nỗi suy tư
Ngàn phiến lá lắc lư đang vắt vẻo
Chốn khuê phòng mực kéo trải áng thư
Chợt đồng vọng khúc dư âm quyện gió
Điệu bỗng trầm vàng võ thoảng đâu đây
Ngoài song cửa lây phây hàng mưa nhỏ
Lạnh lẽo lùa phía ngõ lất phất cây
Chìm u uẩn ngất ngây trong hoang dại
Mắt mỏi mòn trông mãi tận chốn nao
Hờn chiếc bóng cồn cào buông tê tái
Mong một ngày môi lại đậm đà trao
Luồng vi vút xạc xào va chạm nhánh
Khiến tơ lòng canh cánh những lo âu
Bầu huyễn hoặc khói nâu nơi khung sảnh
Đọng sương dầy tạo ảnh giữa canh thâu
Chân thất thểu đỉnh đầu đeo băng giá
Phải oan hồn buồn bã ngược về thăm
Phu thê nghĩa trăm năm câu vàng đá
Âm dương thời đôi ngả biệt xa xăm
Mình yêu hỡi! Oái oăm vương lối mộng
Bữa tiễn đưa tuyết bỗng phủ non ngàn
Sớm báo hiệu gian nan treo lồng lộng
Đẩy cuộc tình vào thống thiết miên man
Mình yêu hỡi! Lệ chan làn suối rũ
Dậy cuồng phong vũ trụ chực đảo điên
Đọt sấm sét muộn phiền vang tiếng hú
Dở dang rồi úa nụ rụng thềm hiên
Gà giục giã triền miên làm trở giấc
Bật khỏi giường ráng nhấc ngọn thái sơn
Hư ảo thật chờn vờn loang cung bậc
Rớt giọt sầu nghẹn nấc chuỗi cô đơn.
February 17, 2019
Tam Muội