Hồn Nương Da Diết
Hồn Lang hỡi! Xám mây vầng treo ngõ
Khuyết võ vàng lấp ló ngọn tùng dương
Chuỗi mông lung thổn thức quạnh canh trường
Niềm len lỏi luyến vương hoài da diết
Tình ngang trái nên nhiều khi thua thiệt
Nén tơ lòng mãi miết dệt áng thơ
Thu qua thu trăn trở ngọc lu mờ
Nghe trống vắng xác xơ trùm hoang dại
Tình diệu vợi sơn khê dòng xa ngái
Vẳng tiêu sầu khắc khoải ngập nỗi đau
Nhớ ngọt ngào đắm đuối phút bên nhau
Rồi thoáng chốc lại dàu dàu cay đắng
Tình dang dở rêu phong buồn tĩnh lặng
Thời gian sao dai dẳng đến khôn cùng
Tiếng thạch sùng tắc lưỡi động không trung
Đêm loang lổ mịt mùng vang âm hưởng
Tình lỗi điệp vết hằn thương ngất ngưởng
Đã lắm lần vất vưởng chuốc men say
Để cố quên những vật vã đoạ đày
Khi trầm mặc lá lay đời nghịch cảnh
Tình khập khễnh suối mi rầu sóng sánh
Cô đơn nhìn lóng lánh dãy sao băng
Mộng cùng Ai thả nhẹ mảng buồm căng
Du bốn bể tung tăng ngàn cơn sóng
Cỡi bạch hạc đôi hồng hoà một bóng
Ngắm ráng tà tia phóng chiếu thuỷ san
Thưởng phong xuy đào diệp lạc cung đàn
Đoạn vân vũ chứa chan nguồn phơi phới
Giang yên trúc uyên ương chìm hồ hởi
Cạnh liêm biên chờ đợi phiến lá vàng
Dưới nguyệt minh khởi phím điệu tào khang
Nâng chén tửu thiếp chàng đan lời nguyện
Luồng dào dạt lửa hương nồng xao xuyến
Vai tựa kề ngự uyển thánh thót ngâm
Phượng cầu hoàng tha thiết khúc bổng trầm
Thề son sắt thâm tâm tròn hẹn ước
Nhưng trời hỡi! Giấc mơ thường đi ngược
Biết thuở nào có được cánh liền đôi
Nhịp tim ngân tấu nhạc lẩy từng hồi
Chim én nhạn ngớt trôi dòng dư lệ
Ôi cảm thán sợi truân chuyên cõi thế
Hạt vô thường dâu bể mái đầu xanh
Rã thuyền quyên vắt vẻo giọt long lanh
Vạn kim chích chòng chành rơi kiệt quệ!
December 16, 2018
Tam Muội