Nếu Đời Vắng Bậu

Nếu vắng Bậu hồng trần u ám
Mây kéo vầng ảm đạm không gian
Thu sang sẽ thiếu nai vàng
Tròn xoe ngơ ngác hứng làn sương rơi

Nếu vắng Bậu bầu trời tắt nắng
Hoa cỏ buồn héo hẳn tiết xuân
Gợi niềm u uẩn bâng khuâng
Muôn loài vạn vật trầm luân lỡ làng

Nếu vắng Bậu cung đàn im tiếng
Chẳng du dương quyến luyến tỏ tình
Tứ bề quạnh quẽ lặng thinh
Chẳng còn sức sống lung linh thuở nào

Nếu vắng Bậu chào mào biếng hát
Gió bấc lùa buốt rát tim em
Chuỗi đêm lếch thếch dài thêm
Lệ chan gối lạnh quạnh rèm tương tư

Nếu vắng Bậu hồn như tuyết phủ
Cuộc đời nhàm ủ rũ canh thâu
Miên man bên trướng Nguyệt lầu
Mưa thu trĩu hạt rầu rầu dáng hoa

Thì ở cõi Ta Bà cô đọng
Mầu âm gian thổi lộng biển khơi
Dương trần mạt lộ rã rời
Trắng đen xoay chuyển tả tơi mộng lành

Đời không thể vắng anh, Bậu nhỉ?
Có Bậu thì tuyệt mỹ vẹn phần
Chim ca, suối hát, gió ngân
Tơ đàn trỗi điệp lâng lâng khung tầng…

Đời nào phải đoá phù vân!

October 8, 2018
Tam Muội