Kỷ Niệm Hoài Vương

Lồng lộng thu phong phả tứ bề
Gợi hồn chất chứa chuỗi lê thê
Lật trang lưu bút thời son trẻ
Dòng chữ xoáy vào tim tái tê

Đắng lòng ký ức chợt lùa qua
Thổn thức trầm tư quạnh ánh tà
Tưởng đã vùi chôn sâu huyệt lạnh
Nào ngờ trỗi dậy xé hồn hoa

Tuấn hỡi! Giờ nầy anh ở đâu
Thấu chăng ray rứt sắt se sầu
Mấy năm đằng đẳng sao như thuở
Cắp sách, động tình, tha thiết nhau

Những chiều lãng mạn gió hây hây
Âu yếm vỗ về phút ngất ngây
Ánh mắt, bờ môi, lời dịu ngọt
Nồng nàn say đắm dưới tầng mây

Rồi hè năm ấy lệ hoen mi
Giận dổi thời gian sẽ bớt thì
Ai biết cơ trời chia rẽ thúy
Cuộc tình trót lỡ vội vàng đi

Đáy dạ ngập tràn nỗi vấn vương
Tương tư da diết rũ chiều sương
Nhớ từng cử chỉ anh chăm sóc
Lo lắng khi em chẳng đến trường

Kỷ vật giờ đây em chắt chiu
Mộng yêu dấu hỡi, chỉ buồn thiu
Tên anh khẽ gọi ngàn nhung nhớ
Dằng dặc nỗi niềm, dạ hắt hiu.

October 7, 2018
Tam Muội