Kẻ Phụ Tình
Oán giận mà chi kẻ phụ tình
Cạn suy sa ngã phút lung linh
Hồng hoa lả lướt nương con gió
Để lại cành trơ xót quạnh mình
Những kỷ niệm xưa hãy cố quên
Đẩy theo dòng nước cuốn lênh đênh
Đậm sâu, tha thiết, nồng ân ái
Chôn đáy huyệt mồ chuỗi bấp bênh
Cái thuở thanh xuân toả một thời
Trái hồng mơn mởn, tiết xuân khơi
Men tình khao khát đêm cô lẻ
Anh thấu hay chăng sự đón mời
Năm canh trăn trở dưới sương mờ
Ảm đạm phủ trùm ghịt tiếng tơ
Là lúc cõi lòng đang thổn thức
Thèm bờ vai rộng thoả bơ vơ
Mộng tình xao xuyến phả hồn đơn
Ngày tháng chăn không, nén tủi hờn
Hoài ước nụ hồng, vòng siết chặt
Sưởi tình thắm đượm, giọt buồn lơn
Đằng đẵng thời gian anh ở đâu
Em như đất cỗi đợi mưa lâu
Đành xuôi bến lạ, thuyền neo lại
Dẫu buốt con tim, chuốc luỵ sầu
Thôi vì lệch chỉ, hợt hời duyên
Bịn rịn, suy tư, khuấy nhiễu phiền
Hãy xoá bức hình, yêu dấu hỡi!
Còn đường phía trước lắm vành khuyên!
September 4, 2018
Tam Muội