Khoảnh Khắc Vào Xuân
Tưng bửng sáng mưa phùn lất phất
Khiêu khích mầm lật đật vươn cao
Đong đưa cỏ biếc thì thào
Báo trời sắc trổ lộc trao đầu mùa
Xuyên khung cửa nắng tua lộng lẫy
Xuân điệu đàng cựa quậy ngoài sân
Đỉnh non thấp thoáng xuống gần
Thang mây lững thững nối chân nhịp nhàng
Luồng man mát bầu quang đãng cảnh
Chậu kiểng đào từng nhánh rộ hoa
Hương thơm ngan ngát chan hoà
Căng tràn nhựa sống dịu xoa khúc sầu
Bởi văng vẳng nhắc câu của Mẹ
Hỏi lấy chồng, hãy lẹ tính thôi
Trăng treo ngấp nghé khuất đồi
Sao khuya nhàn nhạt, sắp phôi pha thời
Cảm nghèn nghẹn chơi vơi tấc dạ
Dường nghiêng cành chiếc lá lắt lay
Giọt sương vắt vẻo nơi này
Rụng trên khoé mắt chừ giày vò mi
Con chẳng muốn yêu vì chuốc khổ
Dành trọn đời làm tố nữ bên
Song thân đạo hiếu đáp đền
Nghĩa ân phụng dưỡng há quên sanh thành
Được nhõng nhẽo, nếm canh cá lóc
Những đêm dài nghe đọc chuyện xưa
Tình thương biết mấy trả vừa
Vạn niên chuyển kiếp vẫn chưa thoả lòng.
January 4, 2020
Tam Muội