Lạc Mất Duyên Đời
Chân lạc bước về ngang nhà đó
Dạ Lý Hương trước ngõ vẫn còn
Mà sao nhàn nhạt màu son
Trắng tinh nguyên đã héo mòn thời gian
Nơi thềm cửa Em đàn khúc biệt
Phụ rẫy rồi…da diết làm chi
Vấn vương tiếc nuối những gì
Chỉ thêm chuốc khổ lụy bi quả hồng
Mây lãng đãng tầng không tím rịm
Nhuộm sẫm trời rã phím cung thương
Dư âm hứa hẹn dặm trường
Dẫu cho vật đổi má hường nguyện trao
Lòng chợt bỗng nghẹn ngào luyến nhớ
Thủa ban sơ gặp gỡ xiết vòng
Giảng đường trung học thầm mong
Kỳ thi tốt nghiệp, đỏ phòng phượng loan
Vì lửa loạn chiếm toàn non nước
Nợ tang bồng há nhược chí trai
Mền sương chiếu đất miệt mài
Nấu nung hoài bão, bờ vai nặng tình
Nén buồn thảm chờ chinh chiến trận
Điệu khải hoàn cờ dẫn lộng bay
Đón Ai thấm lại tháng ngày
Uyên ương tấm mẳn, men say tương phùng
Nhưng nào biết bão bùng xui khiến
Dưới sắc xuân vĩnh viễn duyên đời
Mồ chôn quạnh quẽ chơi vơi
Câu thề nỡ bội, rối bời hồn Tôi
Từ nay chẳng bồi hồi trong dạ
Mình đơn mình đếm lá thu xưa
Hoàng hôn thất thểu cũng vừa
Ngả nghiêng chiếc bóng, thoảng đưa giọt sầu.
June 1, 2020
Tam Muội