Ngập Ánh Trăng Tình
Hoàng hôn tím mây trôi nhè nhẹ
Ngọn đông lùa ghẹo khẽ hàng dương
Vân vê vệt nắng trải đường
Líu lo én lượn cợt hương cuộn vòng
Hồn thanh thản thong dong thả bước
Bọt li ti xuôi ngược trên sông
Thuyền ai lấp ló bềnh bồng
Nhịp câu mái đẩy tơ hồng luyến lưu
Xanh thảm cỏ đôi cừu đang gặm
Ấp thẹn thùa đằm thắm gợi duyên
Công viên Nam Nữ hàn huyên
Tay đan đầu tựa hơi chuyền gửi trao
Chợt líu tíu nghẹn ngào đứt khoảng
Vẻ phong trần hào nhoáng bủa vây
“Dạ thưa có phải cô đây
Diễm hồi đại học trường Tây không nàng?”
Chân lẩy bẩy mênh mang gợn sóng
Chẳng phải chàng, thiếp ngóng từ lâu
Lúc thời tủi ngọc canh thâu
Khi đơn ray rứt đượm sầu thiên thu
Giờ vóc dáng thù lù trước mặt
Tim rụng rời se sắt hồn hoa
Khoé mi thoáng chốc nhạt nhoà
Mạch thương rỉ rả vỡ oà bão khơi
Nỗi nhung nhớ chơi vơi ngày tháng
Bao héo gầy bấy áng thư xanh
Khuê trung rũ trướng lạnh tanh
Non ngàn hướng vọng chòng chành lệ chan
Chuỗi hụt hẫng lan tràn cuộc sống
Chim lạc bầy giấc mộng còn chi
Thời gian chầm chậm lụy vì
Khổ đau trần thế lâm li gót hài
Đời vất vưởng dẳng dai hun hút
Nay ngỡ ngàng giây phút hả hê
Trăng mơn ngấp nghé tứ bề
Niềm xưa trỗi dậy vụng về tìm nhau
Nụ ngây ngất quyện màu ánh toả
Ngập ngôn tình nhụy thoả bướm ong
Tinh mai sương rụng đèo bòng
Cánh sen lơ lửng khát lòng ước ao.
March 29, 2019
Tam Muội