Nghệch Vần Thô Ý Vụng Thi

Lêu nghêu dạ thảo phạc phờ
Không gian oi bức đợi chờ đọt sương
Gắt gay tháng tám chán chường
Vọng mưa rải rác, nhạt hương hoa màu

Núi đồi xoàng xĩnh mà đau
Sa mạc dàu dàu nước giếng cạn khô
Cũng đành một cõi hư vô
Xác phàm tránh nổi “tội đồ” nghiệp gây!

Nghiêng vai dấu hạt lệ đầy
Cảm phần côi cút bèo mây lỡ làng
Linh thiêng, huyền bí, tào khang
Nguyệt Lão phũ phàng đùa cợt trớ trêu

Chỉ se chi mối chẳng đều
Uyên ương rũ cánh, xanh rêu đóng mành
Thủy triều khúc khuỷu uốn quanh
Cheo leo ghềnh đá tròng trành thuyền nan

Cô miên cú vọ tấu đàn
Gợi niềm da diết loang tràn tâm tư
Đất Nam Chàng hỡi bây chừ
Trời Tây gối lạnh hầm hừ chiếu chăn

Cột nhà vắt vẻo thằn lằn
Cong đuôi tặc lưỡi cằn nhằn cớ sao
Nỡ gieo nghịch cảnh ba đào
Trái sầu vụn vỡ lao đao kiếp đời

Canh tàn quạnh quẽ chơi vơi
Vần cay luật đắng nghẹn lời xót xa
Phù vân ngưỡng cửa Ta Bà
Khói lam phè phỡn, tình đa đoan tình.

August 16, 2019
Tam Muội