Phải Chi Có Hạt Mưa Sa
Đã lâu lắm mưa quên rồi sa mạc
Hoa cỏ buồn ngơ ngác giữa màu thu
Tiếng chim than vời vợi dải sương mù
Bầu nắng rọi vi vu luồng rực nóng
Lửa thiêu đốt mùa màng hư cô đọng
Cảm muôn loài trông ngóng những tầng mây
Tụ hội về kết xám xịt thành dây
Để đổ hạt tràn đầy sông hồ rãnh
Nguồn tuyệt vọng đội mồ thêm canh cánh
Giếng cạn dần từng mảnh đất nứt khô
Đám ruộng nương héo hắt tựa mơ hồ
Dưới oi ả nhấp nhô cầu vòng hiện
Đợi mòn mỏi tưởng chừng như vĩnh viễn
Nhưng chiều nay lớp kiến bỗng tản hàng
Đỉnh non ngàn lãng đãng rộng xoè trang
Che hừng hực gắt vàng lần yếu ớt
Ánh sấm chớp rền vang trời bất chợt
Xoáy cuộn cuồn bỡn cợt vuốt không gian
Nghiêng rặng cây háo hức kéo cung đàn
Đón ập xuống vô vàn tia dịu mát
Ngoài song cửa thét gào rơi ào ạt
Khiến tơ đồng ran rát chuỗi nhớ mong
Dài tháng năm khao khát tận đáy lòng
Buổi gặp gỡ nửa vòng xoay trái đất
Phải chăng mộng! Biết đâu là sự thật
Trải thơ sầu phẫn uất mối uyên ương
Chìm suy tư quạnh quẽ phủ dáng hường
Tình yêu đấy, đoạn trường giăng kín mít
Nỗi hụt hẫng há lời văng vung vít
Khúc khuỷu nào siết ghịt cánh thuyền duyên
Là tri âm, hay khoảnh khắc hão huyền
Sao phấp phỏng xỏ xuyên hồn du mục.
September 21, 2019
Tam Muội