Suy Tư Khi Tiết Lập Đông

Mùa se sắt báo tiết vào đông
Giá rét âm u phủ ánh hồng
Lặng lẽ trầm tư trên gác vắng
Đọt sầu chất ngất khoảng mênh mông

Đông về sưởi ấm mảnh hồn tơi
Hay ngọn bấc tràn rải khắp nơi
Da diết nhành trơ cây trụi lá
Khiến màn tang đẩy ngập trùng khơi

Em giữ mùa đông để vấn vương
Suối ngân lạc lõng quạnh canh trường
Băng đong đóng tuyết vì chờ đợi
Để cửa buồng tim rỉ vết thương

Em giữ mùa đông để xót xa
Dưới đêm thao thức với trăng tà
Niềm riêng ray rứt loang cung bậc
Duyên nợ gập ghềnh rũ dáng hoa

Em giữ mùa đông để thấm đau
Quanh năm suốt tháng dõi tìm nhau
Võ vàng đơn bóng bờ mi lạnh
Vạt nắng cô liêu nhạt sắc màu

Em giữ mùa đông để héo tàn
Trông trời mây dạt trải quan san
Cơn mưa ẩm ướt bầu loang lổ
Én biệt phương nào nghe chứa chan

Đông đến rồi đi gieo đắng cay
Chiều rơi áng tím khẽ chau mày
Long lanh dư lệ ngầm len lỏi
Gió bạt cõi lòng chuỗi lắt lay.

December 18, 2018
Tam Muội