Thầm Yêu

Chân rảo bước lang thang về chốn cũ
Tiết giao mùa cỏ rũ lá vàng phơi
Gió heo may rón rén quyện đất trời
Sương lành lạnh, lả lơi nhành hoa sữa

Luồng ký ức nghẹn ngào đang cục cựa
Tóc nghiêng buồn chất chứa lệ sầu mi
Tình đơn phương da diết khiến lụy vì
Tưởng quá khứ lâm li vùi dĩ vãng

Nào quyến luyến thuở mưa dầm buổi sáng
Trước cổng trường lãng đãng một thi sinh
Nét khôi ngô với chiếc áo thùng thình
Vầng trán rộng thông minh và hoạt bát

Tim nhộp nhịp thẫn thờ như ngột ngạt
Phút ban đầu ồ ạt nỗi niềm vương
Biết khi rung sẽ dấn khúc đoạn trường
Vẫn mơ mộng tuyến đường cùng tay nắm

Nhưng cánh nhạn vô tình ngăn vạn dặm
Bầu vào thu thăm thẳm dãy mịt mù
Ánh trăng tàn hiu quạnh bóng trầm u
Rơi nhức nhối vi vu miền chán nản

Chẳng thể trọn đành xem nhau là bạn
Miệng cười tươi hạn hán réo cõi lòng
Nửa ưu hoài, nửa nguyện ước thầm mong
Anh luôn được cuộn vòng trong hạnh phúc

Chiều lặng lẽ thả xuôi hồn du mục
Gom tơ vò cảm xúc của thời qua
Góp chơ vơ lạc lõng dưới ráng tà
Nghe từng giọt xót xa nguồn mặn đắng.

September 30, 2019
Tam Muội