Thu Và Nỗi Nhớ
Nắng nhạt hanh vàng xuyên nhánh liễu
Heo may phả lạnh phố tiêu điều
Lang thang Chủ Nhật hồn hoang hoải
Trống vắng chơi vơi ủ ráng chiều
Kỷ niệm từ đâu chợt hiện về
Võ vàng lá đổ phủ sơn khê
Buồn xưa lay động khơi huyền ảnh
Một thuở men say tỏ nguyệt thề
Dưới màn sương mỏng tay đan tay
Trao nụ hôn nồng quyện ngất ngây
Ngọn gió khẽ lùa lay vạt áo
Choàng vai ấm áp tiếng yêu say
Đưa tiễn anh đi giữa tiết thu
Khi bình minh chiếu, loãng mây mù
Nước non hồ hải hoài mơ mộng
Thỏa chí bình sinh bước lãng du
Buồm căng rong ruổi tận miền xa
Nào biết bờ hoang bến đợi mà
Biển rộng phiêu bồng, mờ cánh nhạn
Quên rồi ngày tháng của thời qua…
Lác đác mưa phùn gợi nhớ thêm
Ảnh hình xao xuyến khắc trong em
Mấy thu đẫm dạ sầu héo hắt
Se sắt con tim giọt lệ mềm
Nét ngọc thanh xuân nay đã mòn
Sông đời quạnh quẽ gót hài son
Trót vay nửa mảnh hồn trăng vỡ
Tình dở dang tình chạnh héo hon.
September 10, 2018
Tam Muội