Thư Viện Giờ…

Thư viện giờ lạnh lẽo chỉ mình thôi
Thước phim cũ từng hồi quay trở lại
Để nỗi nhớ giày vò trong tê tái
Giọt ngân dài chực rải rác hồn đơn

Thư viện giờ bỗng quạnh quẽ nhiều hơn
Giàn hoa cũng chập chờn treo sương gió
Cây tùng bách cùng vun trồng thủa nọ
Tượng trưng lời kết cỏ ngậm vành sâu

Thư viện giờ bàn ghế phủ sắc nâu
Trên kệ sách còn đâu hàng hóa học
Mà dạo ấy Bậu thường trêu hỏi “nhóc”
Giải mã đề từ dọc đổi thành ngang

Thư viện giờ oi bức nắng chang chang
Vì chẳng có tay quàng che bóng mát
Lúc thân thể vô tình va chạm sát
Nghe cung đàn dào dạt bản yêu đương

Thư viện giờ thiếu giọt nhểu ướt gương
Lén chiếm chỗ lại nhường cho em vẽ
Đôi trai gái nhởn nhơ trời gió nhẹ
Má lún đồng tiền, ngấp nghé cười duyên

Thư viện giờ vắng bặt điệu huyên thuyên
Khi khúc khích thầm chuyền nhau trái ổi
Thúc giò lái bởi dành ăn bực bội
Anh giả đò giận dỗi xuýt xoa nhăn…

Em ngồi đây ôn ký ức loằn ngoằn
Ôi da diết! Sầu lăn trùm trọn quả
Ruộng phương đó vội thay rồi đám mạ
Khoai nơi nầy hoá đá dưới chiều xuân.

February 23, 2020
Tam Muội