Tình Như Gió Mưa

Chỉ vỏn vẹn vài câu mà như xé
Nát cõi lòng nứt nẻ mạch buồng tim
Anh đang tâm dậy sóng để nhận chìm
Con thuyền mộng từng ghim vào ký ức…

Em đã thấy nắng trưa hè hừng hực
Rát bỏng da, trống ngực đập liên hồi
Sắc khô cằn lấp liếm đọng vành môi
Cho héo úa đồi mồi đan thành mảnh

Em đã thấy chòm sao thời óng ánh
Nay lu mờ lành lạnh giữa không gian
Chẳng nên thơ dung dị thủa cơ hàn
Toàn đem lại muôn vàn đau nhức nhối

Em đã thấy râm ran chồng chất bội
Tiếng côn trùng hờn dỗi phủ màn đen
Bóng cô đơn loang lổ dưới ngọn đèn
Niềm thương tổn bon chen thêm dày đặc

Em đã thấy nước xanh đầy giăng mắc
Đám rong rêu nồng nặc bám mặt hồ
Mái ngập ngừng bởi tảng đá nhấp nhô
Đò nghiêng ngả ạt ồ dâng ngập nước…

Em cứ ngỡ Ai hằng mong có được
Đẹp duyên mình sánh bước suốt đời nhau
Thế đành sao mới đó vội phai màu
Làm lã chã dàu dàu đôi mắt ngọc

Nằm trăn trở, trở trăn rồi bật khóc
Nghe bẽ bàng khi đọc những lời cay
Tình yêu ơi! Nỡ xát muối quả này
Hay tại số an bày từ Nguyệt Lão?

February 7, 2020
Tam Muội