Trách Anh Sao Nỡ Phụ Tình
Đêm gặm nhấm nỗi cô đơn buồn bã
Bóng đo tường lã chã nhịp nhàng đưa
Ngọn đông phong da diết biết sao vừa
Thuyền rẽ lối lưa thưa vành khan lệ
Ánh trăng quạnh úa vàng soi trần thế
Vách xạc xào thềm dế lại nỉ non
Mộng vòng tay nay diệu vợi mỏi mòn
Tìm đâu nữa sắt son thời tấm mẳn
Anh vội vã cho tơ lòng thắt quặn
Để canh tàn nếm mặn đắng chua cay
Anh gieo chi bão khắc khoải đoạ đày
Chìm ngục tối rũ mày ưu nét ngọc
Buồn nức nở chỉ đơn mình em khóc
Vướng bụi trần lao nhọc bước truân chuyên
Hay vì ta lạc mất nẻo phỉ nguyền
Nên định mệnh nghịch duyên đành tẻ thúy
Đời nghiệt ngã khổ tâm nghiền tận tủy
Mang lặng thầm héo nhụy vữa hương tan
Tình mênh mông nhạt nhẽo phím cung đàn
Nghe tê tái ngập tràn ôm lồng ngực
Dòng ký ức khiến nhiều khi thao thức
Sỏi đá đường thẳm vực siết hồn đau
Ngưỡng long đong chân lạo xạo nát nhàu
Bờ khao khát dàu dàu loang trọn trái
Anh hạnh phúc, em vùng trời hoang hải
Mảnh xoa mờ thấm mãi giọt phôi phai
Duyên dở dang trắc trở níu gót hài
Lệch ti trúc tuyền đài còn vương vấn.
March 8, 2019
Tam Muội