Trải Mộng Vào Thơ
Lác đác trên cây nhuộm lá vàng
Khi thời tiết dịu chói hào quang
Heo may thoang thoảng ru hồ điệp
Lành lạnh nhịp tim điệu khẽ khàng
Bút nghiêng phẩy mực kết vần thơ
Xoá vết suy tư bám bụi mờ
Luẩn quẩn vô tình treo bão tố
Giận hờn trách móc, rối đường tơ
Bận đời lắm lúc vướng gian nan
Lỡ bạc tựa vôi, quên khảy đàn
Hờ hững quạnh thềm phơi bóng nguyệt
Khiến Mình thui thủi với miên man
Bởi rơi phiền muộn, nửa co giằng
Nửa lại phỉ nguyền chặt tuyết băng
Nào thể tránh lần sơ suất lỗi
Ruột gan bấn loạn dập dồn tăng
Nhưng tận đáy sâu của quả hồng
Nhóm nhen hương lửa sưởi ngày đông
Thênh thang ngọn gió trưa hè thổi
Mật ngọt vào thu, xuân ấm nồng
Đừng buồn trăn trở giữa canh thâu
Đón tiếng dế than tâm sự bầu
Mà bộc bạch lòng bao khúc mắc
Để em san sẻ, hứng dòng ngâu
Năm tháng miệt mài gắn bó kia
Dẫu giông đẩy bấc chẳng chia lìa
Dầu phô núi vỡ luồng cay nghiệt
Vẫn bện dây đồng thiết thạch tia
Mình ơi! Khí hậu đã giao mùa
Nắng nhẹ rải đều hoa cỏ đua
Khoe sắc điểm màu khơi rạo rực
Hãy cùng xướng hoạ dặt dìu khua.
September 9, 2019
Tam Muội