Vội Trách Mà Chi 

Vội trách mà chi hỡi cố nhân
Khơi niềm khắc khoải luống bâng khuâng
Mỏi mòn trông ngóng nay tương hội
Hớn hở lòng vui muôn vạn phần

Xa cách mấy năm nay trở về
Chưa tròn hội ngộ, giọt sầu lê
Những lời hờn trách nghe chua xót
Nhói tím tim này đẫm tái tê

Lời nào cay đắng gửi cho nhau
Hãy trút cạn đi, khuây khoả sầu
Để giọt lệ tình băng đọng lại
Không còn rung cảm ngại gì đau

Khốn cùng vất vả nữa nào hơn
Tỏ rõ cùng em vơi bớt hờn
Những tưởng anh vui xây hạnh phúc
Nào ngờ tủi hận lẻ chăn đơn

Anh đi biền biệt mấy Thu sang
Tan nát tim em đến võ vàng
Lủi thủi chiều ra nơi điểm hẹn
Vọng hoài cánh nhạn thắt tim gan

Xa nhau ngần ấy đến bây giờ
Sao chẳng một lời hay cánh thơ
Suốt bốn năm trời da diết nhớ
Cớ sao một chữ cũng làm ngơ

Phận con nào dám cãi lời cha
Xuất giá vu quy lệ nhạt nhoà
Tủi phận hồng nhan, anh thấu hiểu?
Bần thần thất thiểu tợ hồn ma

Trôi dạt lênh đênh nơi xứ lạ
Sớm khuya tần tảo phận làm dâu
Tủi hờn cơm hẩm lao đao khổ
Viễn xứ ngậm ngùi xót dạ đau.

June 21, 2018
Tam Muội